THÔNG BÁO

Có lẽ đây là bài đăng cuối cùng của mình trong năm này. Mình sẽ vẫn tiếp tục nhưng giờ mình chưa có hứng thú để làm nên mong mọi người thông cảm. Hẹn gặp lại các bạn vào một ngày không xa. Chúc mọi người năm mới có nhiều niềm vui, hạnh phúc, nhiều thành công trong cuộc sống.

P/s: Tớ sẽ post ebook nhưng vẫn sẽ có thiếu xót, mong mọi người bỏ qua cho mình nha. Khi nào có thời gian mình sẽ chỉnh sửa lại. ^^

Nỗi buồn của bạn

Mình hôm nay buồn quá đi. Chuyện là như thế này

Ngày hôm qua, dưới trăng thanh gió mát, bạn lon ton đi dọn dẹp máy, vô tình hay hữu tình ko biết mà quăng lun 5c tiếp theo của NMKQ vào thùng rác, mình đã tách riêng ra một file rùi, thế mà quên, quẳng vào rùi, delete lun. H bạn không biết làm sao đây. Mình buồn quá đi =_=

H bạn cũng không rảnh, mình sắp thi tốt nghiệp rùi, đến sau ngày 13 tháng 6 này mình mới chính thức chấm dứt những năm tháng cắm đầu vào học. Nên trong thời gian này mình chẳng làm được chương nào đâu. Mong mọi người thông cảm nha. Mình lặn đây. Hẹn một ngày đẹp trời gặp lại *vẫy khăn*

p/s: Bạn nào biết cách lấy lại file của mình ko? Chỉ zùm bạn với, nếu được thanks bạn rất nhìu

Cuộc thi Phát huy tinh thần độc giả

Đây là một cuộc thi bình luận và trả lời dành cho các bạn yêu thích đọc tiểu thuyết Trung Quốc, sẽ có ích cho nhiều bạn và tất nhiên giải thưởng cũng rất hấp dẫn như cơ hội nhận sách xuất bản, truyện VIP ở xs8 và tài khoản mua ebook ở alezaa dành cho các độc giả. Để biết thêm chi tiết xin bấm vào link này

http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=142&t=293670&p=1661869#p1661869.”

nói nhỏ cùng mọi người

tình hình là hiện nay tớ rất bận, ko biết khi nào rảnh được, chỉ lâu lâu lên ngó nhà cửa chút thôi, mong mọi người thông cảm nha.
Còn cô eileen, bữa trước cô nhờ tui làm zùm 2c, tui đang làm còn 1c nữa thui, nếu ko có gì thì tối nay tui sẽ gởi cho cô, còn ko chậm nhất là ngày mai, cô thông cảm cho tui nha^^
p/s: sẽ ko post thường xuyên như trước nhưng mọi người cũng yên tâm mình ko bỏ nhà đi hoang đâu. Có tin vui là tới tháng 7 *hơi lâu nha* còn tới 3 tháng nữa nhưng cũng nói luôn, là đến lúc đó mình sẽ làm hết truyện trong nhà mình, cái này là mình tự làm quà tặng cho mình, (muốn biết thì cứ gó quanh coi có con số nào ko thì rõ nha)

BỰC + BUỒN

Tớ hôm nay rất buồn + bực. Hai bữa nay tớ cho con em mượn lap nên ko lên mạng được. Vì thế phát hiện 2 chuyện làm tớ bức xúc. Chuyện như thế này, vào một ngày nắng đẹp trời tớ lượn trên đt quanh google thì phát hiện việc rất đau lòng là  TRUYỆN NHÀ TỚ BỊ LẤY CẮP RÙI. Haiz, tớ là một đứa rất thoáng, và cũng biết trên mạng lấy cắp post lung tung là chuyện bình thường, tớ chấp nhận nên mình chỉ yêu cầu là các bạn có lấy thì nói với mình một tiếng, bộ chuyện đó khó lắm sao. Nếu bạn có thời gian làm việc copy paste hơn 60 chương, thì bạn chỉ có mất chưa tới 1 phút comt mình một tiếng  cũng được. Đằng này, bạn đã post không xin phép rùi, còn chẳng ghi nguồn, người chuyển nữa chứ, với lại bản post của mình còn có nhiều chỗ tớ chưa sửa, post lên vậy tớ là người chuyển mà còn thấy bực nữa, người đọc đánh giá mình qua các bản post như thế nào???

Tớ là lần đầu tiên mở blog, lần đầu tiên làm truyện cũng lần đầu tiên gặp sự việc thế này, nên cũng không rõ giải quyết như thế nào, mong mọi người giúp cho một tay, mình xin cảm ơn.

Tớ là người không thích nói nhiều, tại nói dai nói dài thành nói dại. Chỉ xin các bạn có đem đi đâu thì comt cho mình nói một tiếng, để mình còn biết là truyện tớ nó đi vào những nhà nào, cũng ghi rõ tên, người chuyển, địa chỉ. Đây là những địa chỉ đã post mọi người xin giúp một tay nha, tớ cảm ơn nhiều.

http://www.wattpad.com/3531924-%C4%91em-h%E1%BA%A1t-gi%E1%BB%91ng-t%C3%ACnh-y%C3%AAu-c%E1%BA%AFm-v%C3%A0o-m%C3%A1u-hoa-t%C3%ACnh-y%C3%AAu

http://www.wattpad.com/3530251-%C4%91em-h%E1%BA%A1t-gi%E1%BB%91ng-t%C3%ACnh-y%C3%AAu-c%E1%BA%AFm-v%C3%A0o-m%C3%A1u

http://mobile.ola.vn/p3s0ck19 (cái này là phải có nick đăng ký trên đt, tớ ko rõ trang này lắm, ai biết thì chỉ cho mình để mình tìm đường giải quyết với nha.)

Chuyện bực này coi như là xong, bây giờ đến cái buồn của tớ. Sự việc là tớ sẽ không làm truyện MỖI NGÀY CHỈ CẦN CÂU NÓI ANH YÊU EM.

Vì sao lại không làm, tớ xin nói luôn. Mấy hôm tớ có post lên văn án này, thì bạn vongnguyetcung có comt là truyện hơi SE nhưng kết thúc HE nên trong 2 ngày không có mạng tớ tò mò ko việc gì làm nên lôi ra đọc thử thì tớ chỉ nói được 2 từ là tớ CHẾT LẶNG. Nhân vật chính của truyện là Triệu Huệ Linh và Hạ Nguyên Thanh. Huệ Linh bị bệnh trí nhớ bị thoái hóa, nên khi biết bệnh của mình đã chủ động rời xa Nguyên Thanh. Đến khi Nguyên Thanh biết được bệnh tình, cũng chấp nhận ở bên cô ấy, thì cô ấy lại lo sợ, không đủ tự tin. Bạn cũng biết đột ngột mất trí nhớ của một người bình thường đã rất khó khăn, nhưng cô lại là dần dần quên đi, trí nhớ cô dần dần mất đi từng ngày, thì điều đó nó đáng sợ đến thế nào. Đỉnh điểm chính là đứa con của mình cô ấy còn không nhớ được huống chi đến người đàn ông mình yêu. Nên cô hoảng sợ, cô không dám đồng ý tình yêu của Nguyên Thanh, nhưng anh đã dùng tình yêu của mình để sưởi ấm cho cô, để cho cô có một hy vọng. Đọc đến đoạn cô ấy đồng ý lời cầu hôn của Nguyên Thanh mình rất xúc động, mình cũng hi vọng, hi vọng cho cô ấy sẽ làm nên một điều kỳ tích. Nếu truyện chỉ đến đây thôi, để cho mọi người đọc cũng có một hy vọng, hy vọng như Chuyện cũ của Lịch Xuyên, không biết anh sau này sẽ như thế nào nhưng chúng ta vẫn tin rằng vẫn mong muốn một điều kỳ diệu sẽ đến trong tương lai.

Nhưng không tác giả lại không như vậy, chương cuối cùng tác giả như đâm một nhát vào tim tớ vậy. Đọc đến đó tớ chẳng biết nghĩ đến điều gì tớ thấy sao Nguyên Thanh khổ đến vậy, bệnh của Huệ Linh cũng không có giảm bớt gì, mà ngày càng nặng thêm, Huệ Linh không còn nhớ đến anh nữa, đối với một người mà người mình yêu ở trước mặt mà không biết mình là ai chỉ coi mình là một người xa lạ thì có nỗi đau nào hơn thế, đau hơn nữa là chứng kiến Huệ Linh đến các hoạt động sinh hoạt của mình mà cô ấy còn không nhớ, không biết ăn không biết thở, chỉ nằm trên giường chờ đơi thần chết đưa đi. Đọc đoạn suy nghĩ của anh mà mình bật khóc, anh nhìn Huệ Linh nằm một chỗ như một con búp bê xứ vậy, anh cảm giác mình nhất định là kiếp trước làm chuyện gì xấu xa, mà kiếp này Ông Trời mới trừng phạt anh như vậy. Vì cái gì, hai người bọn họ yêu nhau đến như vậy, lại luôn luôn bỏ qua nhau, ngay cả một cơ hội thay đổi cũng không để lại cho mình. Từ  năm 19 tuổi khi bản thân mình  đã yêu cô, tựa như anh đang cùng thời gian giằng co thi đấu, lúc ban đầu chỉ là 5 năm, anh mỗi một ngày đều hi vọng mình có thể lớn nhanh một chút, để cô có thể  gả cho mình. Ở nước Mĩ năm năm, anh lại hi vọng thời gian có thể trôi qua nhanh một chút, làm cho những đêm dài đằng đẵng có thể tranh thủ thời gian biến thành ban ngày. Hiện tại anh hi vọng thời gian có thể chậm một chút, không cần mặt trời phải lên nhanh như vậy đem cô mang đi. Chỉ  là mỗi một lần, lời khẩn cầu của anh, ông trời đều không nghe thấy, thời gian cứ như vậy từng phút từng giây trôi qua. . . . . . 

Huệ Linh khả năng vĩnh viễn cũng sẽ không biết rõ, anh yêu cô đến cỡ nào. . . . . . 

Lời khẩn cầu của anh chỉ như vậy thôi, chỉ có một điều mong muốn nhỏ bé ấy thôi mà cũng không trọn vẹn. Sao cuộc sống quá bất công đến vậy, như Thuộc Đình còn có một cơ hội để sửa sai còn anh, ai cho anh một cơ hội, một hy vọng bây giờ? Hạnh phúc sao nó mong manh, nó ngắn ngủi đến thế. Đến cuối cùng Huệ Linh cũng từ bỏ cuộc sống, từ bỏ thế giới này, từ bỏ đứa con, người chồng mà mình yêu thương nhất. Cuộc đời của một con người sao nó ngắn quá, mới lúc đó còn nói còn cười còn thở nay lại nằm yên một chỗ, không nói không cười gì. Huệ Linh mất đi, anh cũng vậy không lâu sau cũng đi theo cô ấy, bỏ lại đứa con của mình. Đứa bé ấy là kết tinh của hai người và cũng là chứng nhân cho cái chết của hai người.

Đọc đến đó, tớ mới thấy sao còn sống nó đáng quí đến chừng nào, tớ càng yêu không khí mình thở, yêu những con người xung quanh mình.

Nên tớ mong các bạn tha thứ cho sự ích kỉ, cho việc tớ đang làm. Cái kết này đối với mình không thể chấp nhận được, đối với một người dễ khóc như tớ, tớ không có đủ sức để làm truyện này, nên tớ sẽ dừng tại văn án, ai có đủ khả năng thì cứ lấy, tớ sẽ để truyện này trong mục ĐỀ CỬ – GIỚI THIỆU.

Mong các bạn có thể hiểu việc làm này của tớ. Xin cảm ơn.

CHÚ Ý CHÚ Ý!!!!

Hôm nay trời nhẹ lên cao 
Mình vui vui quá 
Lại chẳng hiểu được vì sao mình mừng

Đây là thơ con cóc con ếch, có hay có dỡ cũng đừng có ném đá, ném dép gì nghe, chỉ hoan nghênh ném một rổ cà chua thui, để tui đem về đắp mặt nạ dưỡng sắc đẹp~^^~

Dỡn cho có không khí vui nhà vui cửa, e hèm tớ vào việc chính * hai chấm xuống dòng*

Vậy là nhà tớ đã hoàn thành xong bộ đầu tiên, hiện tại tớ đã có những dự án khác rùi, chỉ chờ convertor đồng ý nữa thui là sẽ bắt đầu chuyển ngữ.

Tình hình là tớ quá tham lam, truyện nào thấy tựa truyện hấp dẫn là a vô đem về, nên trong vòng mấy ngày tới, khoảng thứ 7, cn tớ sẽ cho post lên văn án và 1 chương đầu của mỗi truyện. 

Cái này cũng chẳng phải tớ câu kéo gì hết. Bởi tớ thấy đây là quyền lợi của mấy bạn, truyện nào nhiều người thích thì tớ sẽ tập trung cho truyện đó, nói như vậy chứ tớ không phải bo bê các truyện khác, mà chẳng qua là sẽ post chậm hơn mà thui.

Còn nữa, bạn tớ có hỏi tớ là một người đã ngụp lặn trong bể ngôn tình hơn 2 năm nay, thích rất nhiều thể loại như: xuyên không, võng nhu, cổ đại… mà sao lại chỉ có làm về thể loại truyện hiện đại mà có hiện đại thì cũng không chọn những truyện SE, hài… Thì nay tớ cũng nói lun cho bạn tớ cũng như các bạn pít để sau khỏi thắc mắc. Thứ nhất là mặc dù đọc truyện xuyên không, cổ đại nhưng các truyện này rất khó để chuyển ngữ đó là ý kiến của mình, với lại mình lại dốt thơ hồi xưa lắm (thi hồi xưa nếu đề văn mà có ra 2 thể loại thơ và truyện thì tớ đều chọn truyện chứ chẳng chọn thơ bao giờ, nếu bất đắc dĩ thì mới….) nên tớ chẳng tự tin. Thứ hai là tớ rất thích thể loại truyện võng du này nhưng lại sợ làm vì nó bao giờ tớ chơi online đâu mà pít các thuật ngữ, luật chơi… Có đọc bao nhiêu cuốn truyện thì mỗi lần tớ đọc đều không hiểu các thuật ngữ kia cả chỉ khi các bạn kia có giải thích lại thì tớ còn pít còn không thì ba chấm.  Còn về hiện đại thì tớ sẽ luôn và luôn làm truyện HE, tớ là một người rất mau ra nước mắt nếu mà làm SE thì tớ sợ…. Mặc dù truyện tớ đọc đầu tiên chính là Yêu em từ cái nhìn đầu tiên, Công chúa cầu thân và Giai kỳ như mộng có tựa khác là Hẹn đẹp như mơ (nói tới truyện này, thì vô tình ko chú ý đọc tới hết truyện thì mới pít, có ai đọc chưa nhưng với tớ  bi h nhớ lại vẫn còn thấy xúc động rất yêu nhân vật Mạnh Hòa Bình).

Nói nhảm nhìu như vậy mấy bạn đừng có chê mình nha. Lâu lâu phải xả ra  thì mới tốt cho sức khỏe  chứ *mắt tròn xoe vô tội*.

Đây là những thông báo mới nhất của mình, có gì tớ sẽ cập nhật sau. Cuối cùng là chúc mọi người sẽ có một ngày vui vẻ (ah quên chiều rùi mà) vậy thì sẽ có một buổi tối vui vẻ. ~@@~

________________________

“Trước đây em cũng giống như anh, em cho rằng hy sinh có thể tác thành hạnh phúc, nhiều năm nay em mới biết mình đã sai, hy sinh bản thân nhưng lại không hề mang đến hạnh phúc cho người khác. Bởi vì thật sự yêu một người, cho dù người đó có rời xa, người kia cũng không thể vì thế mà dừng yêu anh ấy. Rất nhiều năm trước em đã từng nói với một người, em không yêu anh ấy nữa, lúc nói câu nói đó, em thà rằng mình chết đi cho xong. Nhưng bây giờ em mới hiểu, cho dù lúc ấy em có chết thật, anh ấy cũng không ngừng yêu em”. 
(có ai không biết không ta?)
 
 
 
 
 
 
 

Nhảm nhảm *^^* CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Còn hai ngày nữa là tới Tết rùi, mấy bữa này không rảnh lắm nên chỉ có lên post truyện thôi, không có trả lời các comt của các bạn. Nay có chút thời gian nên lên nói vài lời.

Haiz, vậy là nhà bạn đã mở được khoảng gần hai tháng, cũng quen được nhiều bạn, cũng gặp nhiều khó khăn nhất định, nhưng thấy các comt của các bạn thì thâý có thêm động lực rất nhiều. Nói thực mình làm truyện này vì  thấy văn án hay nhưng bắt đầu làm đến đoạn giữa thì mình càng bực mình, nhất là nhân vật Thuộc Đình này, nhiều đoạn mà rất bức xúc, edit nhiều đoạn mà muốn đập cái ông này thôi. Làm nhiều đoạn mà thấy thương cho nữ nhân vật chính. Điều tối kị là không nên đọc trước, edit tới đâu thì đọc tới đó, mà mình lại tò mò nên đọc hết, thấy nhiều đoạn miêu tả mà muốn khóc, nhân vật này chỉ có hạnh phúc thật sự thì mình chỉ nghĩ khoảng 4-5 chương cuối thôi, nói tới đây thui, chớ nói hết rùi lộ sao, thì còn ai mà đọc truyện mình edit nữa chớ^^

Thui, mình nhảm tới đây thui, chừ bắt đầu tới đoạn chính, e hèm mình dự định qua Tết khoảng tới giữa tháng 2 mình sẽ kết thúc xong bộ này,  mình cũng đã có các dự án truyện tiếp theo rùi,  sẽ tham khảo ý kiến của các bạn sau, mong các bạn ủng hộ nha.

Ui, năm mới Tết đến, không có gì hơn chúc các bạn một năm mới vui vẻ, hạnh phúc có nhiều may mắn trong cuộc sống. Mong sang năm mới nhà mình sẽ có nhìu truyện hay, nhìu bạn đọc hơn, nhìu người ủng hộ. Mong muốn của mình chỉ có bấy nhiêu thui, mong sẽ thành hiện thực nha.

P/s: Vẫn sẽ post truyện trong các ngày Tết, mình tìm tòi được chức năng đăng tự động, nên các bạn khỏi lo là Tết không có truyện đọc. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. (Chúc vậy thui, chớ mình nghĩ chẳng vui nỗi đâu, tại mấy đoạn sau truyện hơi bùn mà. Híc híc ~^^~)

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

RAINYVI *^^*